Hoa Thuỷ Tiên
DaffodilsI wandered lonely as a cloudThat floats on high o'er vales and hills, When all at once I saw a crowd, - A host, of golden daffodils Beside the lake, beneath the trees, Fluttering and dancing in the breeze. Continuous as the stars that shine And twinkle on the Milky Way, They stretched in never-ending line Along the margin of a bay: Ten thousand saw I, at a glance, Tossing their heads in sprightly dance. The waves beside them danced, but they Outdid the sparkling waves in glee; A poet could not but be gay In such a jocund company; I gazed - and gazed - but little thought What wealth the show to me had brought. For oft, when on my couch I lie, In vacant or in pensive mood, They flash upon that inward eye Which is the bliss of solitude; And then my heart with pleasure fills, And dances with the daffodils. William Wordsworth (1770-1850) | Hoa Thủy TiênLang thang như mây trời cô độcBồng bềnh qua lũng thấp đồi xa, Chợt đâu ta thấy thảm hoa Thủy tiên đồng nội thướt tha óng vàng Bên hồ vắng dưới hàng cây mát Theo gió ngàn phơ phất múa chào. Hoa tươi giăng tựa ngàn sao Long lanh chiếu sáng đường vào Sông Ngân, Hoa trải thảm xa gần phô sắc Dọc theo bờ xanh ngắt vịnh bên: Muôn hoa rực rỡ một miền Đùa vui lả ngọn trao duyên, kết tình. Dù bờ vịnh lung linh sóng nước Nào đẹp hơn tha thướt dáng hoa; Nhà thơ thi hứng chan hòa, Cùng hoa tấu khúc hoan ca tuyệt vời; Ta mải ngắm lộc trời vui thú Cảnh thiên nhiên lúc đó như mơ. Sau này ngồi tựa án thư, Thả hồn hoang vắng, trầm tư cõi lòng, Đồng hoa cũ về trong ký ức Nỗi đơn côi hạnh phúc thăng hoa; Niềm vui rộn rã bao la, Thủy tiên khiêu vũ cùng ta dập dìu. Tâm Minh Ngô Tằng Giao chuyển ngữ |
Post a Comment