Chút buồn hôm nay
đốt trang sử như đốt lá vàng
rồi sau nữa sẽ đốt thơ văn, hiến pháp
hân hoan hay tủi thẹn
người ơi về đâu
khi giáo điều và thù hận phủ đầy sông núi
thiên thần bỏ đi khi thành phố ngã bệnh
từng đoàn người đeo mặt nạ như quỷ ma
mặt trời, mặt trăng đang hấp hối
thiền sư ngồi yên nhìn vách đá
sắc, thọ, tưởng, hành, thức tiêu tan
lùng bùng tiếng rền vang sâu bọ
nhớ năm xưa hào sảng
tiếng cười lăn lốc thủy tinh vỡ leng keng
đồng hành đêm thâu trăng tàn phố nhỏ
tóc dài như dòng sông thấm thía
ước mơ đọng xuống trái tim nóng bỏng
lửa tâm giao rọi quê hương buồn
hôm nay ngồi đây nhận thấy mình già
những niềm vui phiêu du đây đó
bao thập kỷ cánh cửa mở ra rồi đóng lại
vô tình như mây như mưa
đóa hoa rụng xuống cánh đồng
lưỡi dao cứa thịt da đau lặng lẽ
có tiếng dương cầm nghe thật buồn
cắt xé nỗi nhớ ngày nắng nhẹ
gọi tiếng chim líu lo trên mái rêu xanh
thế giới rách bươm tứ phía
cuộc đời như trò chơi lãng mạn muôn màu
khuôn mặt mùa xuân vẫn khát khao trông đợi…
thy an
02-2020
Post a Comment