Xuân Này Cháu Vẫn Chưa Về
Khi xóm làng tràn ngập cảnh đau thương
Giặc rót pháo rơi sát vách giáo đường
Đang lúc ấy bầy con chiên hành lễ
Tối hôm qua, giặc giật cầu Cái Khế
Nhà gần cầu đành hóa kiếp thành tro
Kẻ không nhà về tá túc bến đò
Người lối xóm gom góp tiền giúp đỡ
Bác Hai Ròm từ bao năm quét chợ
Chạng vạng ra đìa dở cá giăng câu
Sáng dân làng phát giác chết trên cầu
Cổ bị cắt, tay còn cầm xâu cá!
Bóng thần chết về trong đêm lạnh giá
Dân phập phồng gặp phải những tin hung
Tai nạn ai cũng là nỗi buồn chung
Không ruột thịt cũng tình người thôn xóm
Sống với ngoại, lúc cháu còn để chỏm
Đi học xa, ngày lễ mới về thăm
Cuối mùa đông vào trước Tết mỗi năm
Hoa nỡ rộ, én phương xa trở lại
Ngoại để dành trái cây cho cháu hái
Chờ cháu về cắt mấy nhánh mai vàng
Bình pha lê cắm bông điệp, bông trang
Quét dọn lại ngôi miếu thờ Thổ Địa
Cây bùm sụm uốn rồng chờ cháu tỉa
Mấy đứa ở nhà vốn chẳng khéo tay
Cuối gốc sân hoa đơm trắng khóm lài
Chờ cháu hái để ép vào trang giấy
Bánh phồng nếp nướng lửa rơm vàng cháy
Mứt gừng cay, bánh tráng cuốn chuối ngào
Nến chập chờn ánh lửa dưới trời sao
Nhang cháy đỏ, hương lan trong gió lốc
Cháu thương ngoại, thương vòm trời tuổi ngọc
Đôi guốc sơn, quần áo lụa mới may
Nón vải xanh có nơ bướm bông cài
Làm quà Tết, đẹp lòng cô cháu nhỏ
Cháu vô tư như hoa đồng, bướm cỏ
Lớn khôn dần trong nhịp sống thôn quê
Niềm vui riêng mỗi độ đón Xuân về
Được thư ngoại, lòng ơi buồn biết mấy!
Lâu lắm rồi... vẫn nhớ xuân thuở ấy
Dù bây giờ cháu ở quá xa xôi...
Nỗi xót xa khắc khoải cả kiếp đời
Và sắc diện phôi pha theo ngày tháng
Cháu bôn đào... từ quê hương Cộng sản
Chưa một lần, trở lại xóm làng xưa!
Vẫn nhớ thương khắc khoải... nói sao vừa
Xuân quê ngoại... tròn đời trong hồi ức!
Dư Thị Diễm Buồn
(Đặc San Lâm Viên)
Post a Comment