Chuyện Tình Thời Ly Loạn
Bây giờ kể lại anh nghe
Quê nhà chiến tranh bom đạn
Mẹ con khốn khó trăm bề
Ngày ấy Cha theo chinh chiến
Tin về một ngày chớm đông
Cha đã ra đi vĩnh viễn
Mẹ khóc ngất, thấy xác chồng
Mẹ nằm không buồn ăn uống
Em lo lắng mấy tuần qua
Em thấy chân tay luống cuống
Ruột gan cũng rối như vò
Nhưng rồi một chiều mẹ dậy
Gượng ăn bát cháo cho qua
Em mừng vừa khi ngó thấy
Sao mẹ nước mắt nhạt nhòa
Mẹ biết em lo cho mẹ
Bơ phờ vóc dáng của em
Nên mẹ gượng lên như thế
Cho vơi đi bớt nỗi niềm
Mẹ thường bảo em hồi nhỏ
Con gái của mẹ phải ngoan
Gắng học mai sau nếu nhỡ...
Còn dăm ba chữ nằm lòng
Nhớ ngày chúng mình tấm bé
Trường làng hai đứa ngồi bên
Mẹ ước tình mình mãi thế
Thẹn thùng hai má đỏ lên
Rồi một buổi chiều anh lại
Ghé thăm mẹ để chia buồn
Thăm em từ ngày xa ngái
Chỉ còn gởi mấy dòng thư
Mẹ bảo cuối thu nầy sẽ
nhân ngày kỷ niệm giổ đầu
mẹ cho hai con dạm hỏi
bỏ dăm ba miếng trầu cau
để nó không còn ái ngại
mỗi lần ghé lại thăm nom
cho mẹ còn mong sớm thấy
yên bề gia thất hai con
Nhưng rồi một ngày đông đến
tin anh vẫn biệt tăm mù
quê nhà gặp cơn nguy biến
ngoài kia còn vẵng súng thù
Em cùng mẹ đi lánh nạn
sau ngày yên ổn trở về
nhà xưa bây giờ đã cháy
mộ ba cỏ mọc lên đầy
Mẹ thuê dựng lên mái lá
trên nền nhà cũ ngày xưa
vườn hoang bây giờ đã có
chim về làm tổ ngọn tre
Em giờ cũng không còn trẻ
để ngồi hoài niệm ngày xưa
chỉ xem như là chuyện kể
mỗi khi lòng chợt nhớ về
Ngày xưa bao nhiêu dấu ái
em còn giữ mãi trong lòng
chút tình đơn sơ vụng dại
em đành khép kín chờ mong
Giờ anh phương trời nào nhỉ
những mùa đông lạnh tái tê
có còn thương ngày tháng cũ
lòng còn gởi gió hương quê?
Trần Đan Hà
(Đặc San Lâm Viên)
Post a Comment