Header Ads

Thơ Tuệ Nga


Chiều Lên Quán Gió

Bụi thời gian! Sóng biển dâu!
Chiều lên quán gió nhiệm mầu cõi riêng
Một vùng cỏ biếc Mây hiền
Khói sương lãng đãng trắng triền mây qua

Giữa bao la, chỉ còn ta
Lòng Vui trời biển, Tâm hòa cảnh Không,
Lấy Trăng, làm Mực tươi dòng
Lấy Mây làm Giấy bềnh bồng thơ hoa ...

Ngoài kia phố thị rất xa
Nhàn du một cõi an hòa Trăng Thơ
Sương long lanh ... cỏ hiền hòa
Dư âm thoáng khúc Lan Hoa êm đềm

Trăng lên bàng bac ... Trăng Hiền
Thơ treo lơ lửng Cành Duyên gió đùa,
Mặc Đời, Ai được, Ai thua!
Vách Mây, Gió Núi, Bốn mùa Tịnh Thanh ...

Tuệ Nga



Có Con Én Lạc Trong Rừng Lạ


Đợt nắng chiều xa, đợt nắng chiều
Nhà ai sân vắng góc tường rêu
Phải nhà tôi đó xa xưa lắm
Giờ đã hoang tàn! Ngõ quạnh hiu ...

Nhắn Gió, nhờ Mây tôi vẫn gửi
Lòng Sông, lòng Biển mấy quan san
Có Con Én Lạc Trong Rừng Lạ!
Không Hót đất trời cũng Huyễn Mang ...

Xuyến xao Lòng Giấy, Mực rưng rưng ...
Mây trắng không bay! Ý ngập ngừng!
Bóng đổ nghiêng chiều! Buồn Khách Lữ ...
Bầu không Gió lộng tiếng thu không.

Tuệ Nga






Powered by Blogger.