Bước Chân Tháng 5
con sâu nhỏ giật mình
cuốn tròn bao kỷ niệm trong lành xưa cũ
nụ cười len qua ánh nắng
đón người qua tiếng hót của con chim non
trên đường mòn chiếc áo vẫn màu xanh
bay trong gió sớm
khung trời thiền sư không hề phai nhạt
chỉ có sinh ly vẽ lên nỗi buồn
từ những đổ nát
quê hương thức dậy sau mỗi cơn dao động
không còn là giọng hát vô tư ngày mới lớn
của thuở yêu nhau hoa lá bình yên
mà bây giờ là năm tháng bào mòn
cào lên thân xác - siết lên da thịt
như những vòng xích không lối thoát
như những bất hạnh của một dân tộc
khát khao những điều bình thường
lằn ranh của sống và chết
sự chọn lựa chỉ trong gang tấc của bàn tay ma vương
lời thơ không nói
sự câm lặng là một xác nhận
tín điều rải trên ngọn cỏ
chủ thuyết đã bao năm đưa con người xuống hố
giữa những tiếng hoan hô, cờ xí
con người nô lệ sống trong sung sướng của vô cảm
bước chân tháng 5 lạc lõng bên vĩa hè
có những người ăn mày nằm ngủ không chiếu chăn
như quê hương mỏi mòn bữa đói bữa no
thơ không nuôi ta sống
nhưng thơ là máu vẫn chảy
cho đến khi nào cạn kiệt…
thy an
(Đặc San Lâm Viên)
Post a Comment