Header Ads

Thơ Tuệ Nga


Tiếng Tàu Đêm

Trong giấc mơ đêm qua
Ta thấy mình trở về thăm thành phố
Ơi! Sài-Gòn những con lộ thân quen
Vẫn âm thầm dưới ánh đèn đêm
Thấy ngõ cũ thềm hoang... vắng bặt...

Thấy đổi đời, kẻ xa, người khuất!
Ơi ! Sài-Gòn câm nín, sầu đau...
Giấc Mơ Ơi!
Sao chẳng Nhiệm Mầu...
Vẫn bóng tối!
Trùng trùng...
chất ngất!

Tiếng Tàu Đêm,
Chợt làm ta thức giấc
Ôi Giấc Mơ về Thành Phố Thân Yêu...
Mà đêm nay nền Trời,
Như
Xẫm thêm nhiều...
Tàu Đêm ơi! Chở dùm ta khúc mắc!
Nỗi Đau dài...
Sầu Thế Kỷ trường miên!
Giấc Mơ nửa vời
Thêm nặng
Ưu phiền...

Quê Hương ta giờ chìm trong Ngục Đỏ!
Đời bất hạnh triệu con Tim Máu Rỏ...
Biển Sông nào chứa đựng hết
Tang Thương!
Tiếng Tàu Đêm di chuyển
Xé màn sương,
Có chở hết nỗi đau buồn nhân thế
Ta nhìn trời đêm,

Đêm Đen... Mầu Mắt Lệ!
Vùng Đất Nào Chôn Trái Vạn Cổ Sầu!
Tiếng Tàu xa dần...
Nhòa nhạt đêm thâu,

Ta lặng lẽ...
Hồn Ngậm Căm Trái Đắng!!!

Tuệ Nga
(Đặc San Lâm Viên)



Chiếc Áo

Tôi sẽ may chiếc áo
Có một trăm túi lẻ,
Nếu Người hỏi
Tôi sẽ kể
Người nghe,
Chiếc túi này
đựng cặp mắt đỏ hoe
của em Bé mất Cha, lạc Mẹ!

Chiếc túi này,
Túi đau thương
Túi Lệ...
Lệ Mẹ hiền khắc khoải con xa!

Chiếc túi này,
Túi Mong Nhớ thiết tha
của Vợ trẻ thương Chồng luân lạc...

Chiếc túi này,
Túi đau thương nhớn nhác
của một ngày... Mất vội Quê Hương!

Ngăn túi này,
tôi đựng Gió viễn phương
Ngăn túi kia
tôi đựng Mây trời cũ...
Mỗi chiếc túi,
Là mỗi ngăn Thương Nhớ!
Là mỗi dòng u uẩn tâm linh...

Tôi sẽ may chiếc túi,
Đựng những năm dài chinh chiến đao binh !
Quê Hương tôi,
đất cằn... sỏi đá!
Quê Hương tôi!
Đạn Bom tơi tả...
Quê Hương tôi
ròng rã điêu linh!

Tôi sẽ may chiếc túi,
Để đựng...
Những Kỷ Niêm của riêng mình,
Trong đó có Nụ Cười Hiền
Rất Hiền của Mẹ...

Tôi Sẽ May Chiếc Áo Có Một Trăm Túi Lẻ
Để Đựng Chuyện Vui Buồn của Thế Hệ Chúng Ta...

Tuệ Nga
(Đặc San Lâm Viên)


Powered by Blogger.