Tháng Tư Đau Buồn Lại Đến!
Những ước mơ những lý tưởng tan tành
Khi nghe tin trên hệ thống phát thanh
Lênh buông súng! Ôi thẩn thờ điên dại...!
Qua ngày ấy nước Việt Nam băng hoại
Dưới bàn tay quân cộng đỏ tham tàn
Biến dân Nam thành biển khổ lầm than
Như đất nước bước vào ngày tận diệt!
Thương bao người trốn quê đi biền biệt
Nghe lòng đau như cắt những nhát dao
Thấy buồn cho tình nghĩa của đồng bào
Đâu còn “Giọt máu đào hơn ao nước lã!"
Giặc phương Bắc đang tràn vào hối hả
Cướp của, giết người tang tóc khắp nơi
Lòng mẹ già đau đớn đến nghiêng rơi...!
“Nhìn con mẹ đang đua nhau chém giết.”
Theo lịch sử Bắc-Nam chung máu huyết
Cùng cháu con của giồng giống Lạc Hồng
Sao ngang nhiên bán đứng cả non sông...
Nỡ lòng rước ngoại bang vào chung sống?
Đến bây giờ hơn bốn mươi năm mơ ngóng
Một quê hương nước Việt sớm thanh bình
Cho toàn dân được đón ánh bình minh...
Mong sưởi ấm cho lòng người dân Việt.
Nhưng bây giờ khi chấm dứt cuộc chiến
Lại dựng nguyên một chủ nghĩa độc tài
Rước quan thầy của chủ thuyết ngoại lai
Đang chia chác cho nhau gia tài của Mẹ!
Ôi Việt Nam! Trải bao cơn dâu biển
Vẫn chưa tìm được hạnh phúc bình an
Lòng muôn dân đang uất hận ngập tràn
Muốn đốt những lá cờ... “pha màu máu!"
Mong nuôi chí người trai say chiến đấu
Nguyện đem về cho toàn thể dân Nam
Nguồn tự do, dân chủ sáng huy hoàng
Sưởi ấm lại “tháng ngày trong đói lạnh!"
Và nguyện cầu nền độc lâp vững mạnh
Nước Việt Nam dân chủ đón hòa bình
Hy vọng vươn lên rực rỡ ánh bình minh
Chung bước với các quốc gia thế giới!
Trần Đan Hà
(Đặc San Lâm Viên)
Post a Comment