Đôi Tình Nhân Và Em Bé
khi thấy đôi trai gái bên đường yêu nhau
trái tim tình nhân khô cằn
chìm sâu dưới một núi phản bội
phản bội văn chương ngôn ngữ, phản bội con người
và phản bội một thế hệ
cờ xí đầy trời phô ra những lấp liếm
nhưng rác rưới nhiều hơn đã chôn vùi niềm tin
thơ và chữ múa may qua những cây bút bẻ cong
lưng con người cũng vậy
cong xuống theo những đè nặng của tham ngu
lời hứa như những chiếc bánh vẽ
nuốt chưa qua khỏi cổ đã bị đồ tể hành hình
chàng biến thành con giun bò dưới đất
tìm chút phân bón nuôi thân
chẳng thấy được ánh sáng từ những con đom đóm
giấc mơ rách nát trong buồng ngực từ lâu khô lép
nàng không còn nở nụ cười khi bước ra phố
nghe tiếng loa tuyên truyền rỉ rả và bích chương giả dối
mỗi ngày đi qua là một nhát dao khứa vào nỗi đau dân tộc
đá của tượng đài sao quá xám xịt
dựng lên những anh hùng trong ảo tưởng
tiền nhân gục đầu nuốt lệ bên đường
thành phố treo thật nhiều lồng đèn xanh đỏ
tiếng nhạc ơi ới giọng bắc phương
ngôn ngữ biến dạng cạnh những tấm quảng cáo
với hàng chữ đầy nét ngoằn ngoèo
đoàn du khách dơ bẩn phun nước miếng và tụt quần đứng tiểu
anh công an lờ đi chẳng dám nói
em bé vẽ những vòng tròn
trí tưởng tượng của em chỉ làm được vậy
vòng tròn vây quanh số phận
không lối thoát và không tương lai
em không có gì ăn buổi sáng
em đi chân đất đến trường
trường em mái dột, tường xiêu
bên cạnh những câu lạc bộ đắt tiền sang trọng
nhưng nụ cười em không tắt
cầu mong không phải là nụ cười cuối cùng
nở ra lúc rạng đông, bên cạnh những bóng ma lịch sử
mang khổ hạnh rắc lên đầu dân tộc…
thy an
Post a Comment