Trở lại Paris
ngay lúc sông Seine dâng nước, mọi người sợ lụt
con sông tưởng hiền từ nhưng năm nay lên cơn dữ
những ngôi nhà cô lập, lối đi biến mất
thành phố xôn xao mưa bão
dõi trông mực nước từng phút từng giờ
người đàn bà đứng bên cửa sổ
vẫn giữ nụ cười
làm mọi người thán phục
*
những con đường chen chúc
đầy nghẹt xe cộ
ngày cuối tuần, khu phố Tàu nhộn nhịp
dân da vàng sửa soạn Tết âm lịch
nhìn thiên hạ mua sắm, bỗng thấy mình bao dung
chẳng hiểu tại sao
dạo chơi xứ người
gặp lại bạn xưa, nói năm ba câu vớ vẩn
đứa làm nghệ sĩ vẽ tranh, nắn tượng
đứa hát hò, văn nghệ líu lo
thế mà vui
giống như đứa bé được cho túi kẹo
nhìn đời đẹp hơn chút xíu
Paris chiều sương gió lâng lâng
*
những hàng rào sắt bâng khuâng
nhìn theo bước chân rong rêu
hình như có dấu chim sẻ trên từng lát đá
vài cô mãi dâm châu Á lân la không dám mời khách
mùa đông hụt hẫng
Paris, thành phố muôn đời của tình nhân
vẫn âm thầm
đừng bao giờ đặt câu hỏi
mỗi trái tim là một thế giới bí ẩn
*
những khu vườn đi vào lịch sử
anh hùng, liệt nữ chết cho dân chủ tự do
tình thương, máu và nước mắt
niềm hãnh diện của một dân tộc
Paris vuốt ve mái đầu thưa tóc
hôm nay bão lụt
cơn gió lốc qua đời
thổi vào lòng viễn phương những rung chuyển bồi hồi
*
mơ hồ như có lửa đốt lên từ dòng sông
ta về, trời Paris như sống lại
một thời hương khói sử thi
có tiếng ai gọi trên cành lá
và hạt mưa vỡ trên tay
bất tận sơn hà…
thy an
Paris - cuối 01-2018 - mùa nước dâng sông Seine
Post a Comment