Header Ads

Thân Phận


em có nhớ
khi dạo chơi kinh thành hoa lệ
Paris, Bruxelles, New York,
chúng ta nắm chặt tay nhau, mùa đông,
vì sợ trượt ngã trên con đường trơn tuyết
và cũng cần hơi ấm
truyền nhau qua dòng máu mang tên tha hương
dòng máu tha hương có khác chi
dòng máu bên nhà
hay chỉ là vết đỏ những phần rách vụn
của từng trang lịch sử xé tung, bay tứ phía?

em có nghe
nỗi đau dậy lên trong lòng
khi xem những hình ảnh
của bắt người, xử án, đánh dân
nỗi đau tha hương
có khác chi nỗi đau bên nhà
hay chỉ là tiếng kêu lạc giọng
của một bản nhạc rã rời năm tháng?

em có cảm
những nỗi nhục
khi thấy những người lạ mặt
ngang nhiên vào quê hương
thống lãnh núi, rừng, biển, đảo
giết lần dân tộc qua manh áo miếng cơm
những thảo khấu xóa bỏ văn chương, lịch sử, cướp tiền, cướp của,
nỗi nhục tha hương
có khác chi nỗi nhục bên nhà
hay chỉ là những tiếng khề khà
bên bữa tiệc viển vông?

ô kìa, mùa đông em đừng khóc
hãy nhìn con chim non trốn lạnh trong hóc đá
hãy nhìn dòng sông chảy ra biển cả
hãy nhìn bạn bè với những nếp nhăn
và hãy lau khô giọt nước mắt khuôn mặt khô cằn
tuổi đời mang lại ý nghĩa cho cuộc sống
sự thật bao giờ cũng làm đau lòng
vì con người luôn sống với hai bộ mặt
cho dù da vàng, da đen, da trắng
bộ mặt nào cũng có những khuôn dấu
in đậm những riêng tư,
vị kỷ lãng quên
hay phù phiếm giả vờ,
hoặc lòng thành chí lớn
biết ngôn từ nào là thành thật
nhưng nhìn lại sau cùng
tất cả đều mang một tên chung:
thân phận…

thy an


Powered by Blogger.