Ta Về
nhìn lại bạn xưa chốn lao đao
mấy mươi năm áo đã bạc màu
tóc cũng bạc cười nhau không nói
ta về, giữa cuộc chơi trôi nổi
thoáng lao xao gọi mấy dòng thơ
sông và biển trong từng hơi thở
ruộng và đồng nghe cũng bơ vơ
ta về, thấm những buồn vô cớ
nên cùng người cạn chén bâng quơ
rượu hãy ngọt cho lòng bớt đắng
tình vẫn thơm như thuở xa mờ
ta về, giữa đất bồi sông lở
mấy khúc non sông cất tiếng hô
văng vẳng đâu đây lời tiên tổ
trùng điệp chung quanh những xô bồ
ta về, ngoảnh lại tường loang lổ
có tiếng chim kêu cuối bãi dâu
miếu đền tượng thánh còn in dấu
dõi mắt trông xa tưởng nhiệm mầu
ta về, hiện rõ trời mưa máu
sấm chớp rền vang nhớ hiển linh
sơn hà cúi mặt ôi chao đảo
thiên cổ ngàn năm khóc tiêu hao
thy an
Post a Comment