Quê Hương Khuất Bóng
Đâu còn nghe được những lời mẹ ru
Ở đây sương khói mịt mù
Chiều hôm nhạc gió vi vu thật buồn!
Tháng năm hoài vọng cố hương
Nhớ ngôi trường nhỏ nhớ đường làng xưa
Bình minh dù nắng hay mưa
Người đi họp chợ không thưa bao giờ.
Chiều hôm vẳng tiếng chuông chùa
Đò ngang dạo nước chày khua nhịp đều
Khói lam quyện nắng xiêu xiêu
Mẹ già nấu buổi cơm chiều… đợi con.
Bao người hiền phụ sắt son
Vợ người chiến sĩ mỏi mòn chờ trông
Người đi khắc khoải cõi lòng
Thương ai năm tháng má hồng nhạt phai!
Nhớ sao mái tóc hoa cài
Áo bay theo gió sáng ngày đầu xuân
Gặp nhau chào hỏi ngập ngừng
Bên ngoài e thẹn, trong mừng bén duyên.
Cớ chi chẳng kết mộng hiền
Người còn xóm cũ kẻ miền viễn phương
Người đi cứ mãi vấn vương
Quê hương khuất bóng nửa thương nửa sầu!
Ai làm bãi bể nương dâu
Để cho ly cách: giang đầu, cuối sông
Phận người, vận nước long đong
Nước non nhớ mãi!... lưu vong giữa đời!
Hàn Thiên Lương (20-1-2018)
Post a Comment