Vu Vơ Tháng 12...
tìm cho ra một lỗ hũng thời gian
ném vào đó những câu hỏi
khiến tâm can mỏi mệt
quay cuồng những hình dáng
vừa quỷ yêu, vừa thánh thiện
lầm mê, quyến rũ
chiếc lá vàng bất động giữa không gian
giọt mước mưa đọng trên vai
chảy qua khe hở bàn tay
rơi vào cát bụi
quanh co con phố nhỏ
Bruxelles gieo một nụ cười đọng trên khoé mắt
hoảng hốt mùa đông
sợ hơi lạnh đau lòng...
nhớ bạn cũ, người xưa
hát mãi bài ca đứt đoạn
ly cà phê starbucks mua nhanh
uống cho ngọt tâm hồn
trước khi lên chiếc xe điện màu vàng
lăn qua phố chợ...
lâng lâng bài thơ chưa rõ ý
có phải chăng ta vẫn yêu mùa thu
trên hàng cây sầu
bởi thế, chữ nghĩa biết bao nhiêu cho đủ?
chiều tan học tháng mười hai
vu vơ giảng đường
quanh co mấy ngõ khu đại học
chẳng dài, chẳng ngắn
những giấc mơ khắc khoải
nhịp đều theo bước chân...
bên góc hiên nhà,
con mèo lông vàng cào cửa chờ ăn
nhắc nhở ta
xứ người bắt đầu trở lạnh
và tiếng còi xe lửa sau nhà
rú lên những tiếng vô cảm giật mình
chợ đời ca múa
giữa buổi chiều sương phủ lâng lâng...
thy an
tháng 12-2017
Post a Comment