Những Hình Vẽ Trong Ta
ta chạy quanh trong đó, không tìm ra lối thoát
chẳng biết điểm đầu, điểm cuối,
ngây ngất
đường cong nào cũng đẹp
ta mãi mê say
đường cong trên thân hình em
cũng như đường cong của hình học không gian
*
bạn vẽ cho ta một hình vuông
thật đều, thật đẹp
nhìn từ phía nào cũng cân xứng
ta vui mừng ca hát
thời gian như khúc nhạc êm ru
cho đến khi nước mất nhà tan
hiện rõ bạn thù
lòng người thay đổi
chợt nhìn lại, ai còn ai mất
hình vuông bị bóp méo rã rời
*
đời vẽ cho ta một hình tam giác
góc nào cũng nhọn
cạnh nào cũng bén
ta giam mình trong đó
hư danh quấn quít
một loại tù ngục của đế vương
tưởng vậy mà không phải vậy
chỉ là chút phấn son huyễn ảo
*
nước vẽ cho ta một ngôi sao
màu vàng chói sáng
phủ bằng ngàn thần thoại thiên đàng
ai cũng tưởng mình là anh hùng
đuổi giặc cứu nước
nào ngờ giặc ở bên trong
vong nô trước mặt
lịch sử tổ tiên xoá bàn viết lại
tiếng cha ông biến dạng quái thai
ngôi sao bỗng trở nên bé nhỏ
cúi đầu thần phục
cạnh một ngôi sao lớn
*
đạo vẽ cho ta một dấu hỏi
điên đảo tâm linh
ta đọc kinh mà chẳng hiểu
vì ngoài đời chưa làm nổi một điều gì
tâm ta cũng vẫn chạy loanh quanh
vòng vo trong ngũ uẩn
sắc trần siết chặt
ú ớ đêm khuya
dẫy dụa ta bà
bóng tối của vô minh đeo đuổi
*
tìm mãi chưa thấy đường lên núi
bứng ngọn cỏ trên tay
mà tưởng như đóa sen thơm...
thy an
Post a Comment