Đôi Lúc Ta Cần...
ta cần nghe một câu nói trong lành
một câu nói vu vơ
để viết thành bài thơ
gửi cho vài đứa bạn ngu ngơ bên kia biển
ngồi trên mỏm đá
hát ê a giữa thế giới an lành
giọng hát ca tụng những giấc mơ hào sảng (chẳng còn ai nghe)
bay thật cao trong gió
để rồi rụng xuống
trên những cánh đồng hoang dại
*
đôi lúc trong những khoảng đời không thật
tràn đầy gian dối
ta cần khuôn mặt thánh thiện
của một vĩ nhân nào đó
vỗ về tri thức trong những lúc lao đao
như loài kiến bò trên thân cây
suốt đời cặm cụi mang thức ăn về cho đồng loại
trong đó có những bạc bẽo của muôn loài
- lòng chưa biết nghi hoặc -
*
đôi lúc ta đưa cánh tay gầy mở khung cửa khép chặt
dẫn ra con đường trần tục
nhiều khu vườn hoa thơm
ta cần một ngọn lửa thật êm
thắp lên cho đêm dạ tiệc
đơm bông kết trái, thế thái nhân tình
bạn bè phóng khoáng ca hát dưới trăng
đầu ngẩng cao, trái tim mở rộng
tràn trề từng giấc mộng
tuổi thanh xuân yêu đất nước thiết tha
*
*
đôi lúc đi ngang qua khu rừng chốn xa
dẫm lên chiếc lá mục
ướt đẫm lương tri
ta cần một tiếng tâm kinh
thật dịu hiền
thốt ra từ trái tim em bé hồn nhiên
rắc hoa lên những ưu phiền
rải nhẹ xuống hồn lữ thứ
bao thập niên vọng động
*
đôi lúc giữa đêm dài trống rỗng
nhắm mắt cho khúc phim đời lướt thật nhanh
ta cần một tấm gương soi lành lặn
chiếu lên trăm ngàn hình ảnh
hư thực, tỉnh mơ
sáng, chiều, sớm, tối,
để hiểu tại sao
lứa tuổi long đong chưa một lần thanh thản và số năm đời chiêm nghiệm từng trang vinh nhục sao cứ mãi rụng rơi thao thức chất chồng?
*
đôi lúc ta ngao du giữa những cánh đồng
bên kia vầng trăng là giấc mộng
thơm mùi lúa chín trên tay
ta cần một điệu hát êm ru
thay cho những thần thoại rỉ rả đêm ngày
miệng lưỡi của những con người giả dối
trên quê hương tù ngục từ hơn bốn thập niên
đám rừng hoa dại đã bắt đầu rã mục
và ta cảm thấy nhói đau
bởi bình minh quá nhiều gai nhọn
bạn, thù lẫn lộn
ngày qua ngày
cắm sâu, rướm máu mảnh tim hồng.
*
đôi lúc, chỉ đôi lúc thôi,
ta chạy tìm
khoảnh khắc nào là sống thật với núi sông?
thy an
tháng 12, 2017
Post a Comment