Xin Tạ Ơn ...
Cứ mỗi độ vào cuối thu rơi lá
Tháng Mười Một về những cánh lá bay bay
Không gian đượm thêm một chút gió heo may
Như nhắc nhở mùa Tạ Ơn vừa đến
Những hàng cây treo thêm vòng nguyệt quế
Thành phố mờ sương buổi sáng yên bình
Và lòng ai lắng đọng phút bình minh
Đón ngày mới với bao lời cảm tạ
Lời Tạ Ơn chẳng bao giờ xa lạ
Muôn ngàn lần con cảm tạ Mẹ Cha
Những vòng xe Cha đạp dưới mưa nhòa
Từng đêm muộn Mẹ tảo tần nuôi dạy
Xin cảm tạ hai anh ngày xưa ấy
Khoác áo lính xanh cho đất nước yên bình
Những cô em, những người chị thân tình
Đã san sẻ biết bao nhiêu hạnh phúc
Và cảm tạ người bạn đời bao lúc
Chia buồn vui chia sẻ những âu lo
Tiếng con thơ như khúc nhạc giao mùa
Êm ấm lắm dù ngày đông lạnh giá
Và xin nhớ, nhớ về Thầy Cô cũ
Lời tạ ơn sao cho đủ vuông tròn?
Cho chúng con bao kiến thức vàng son
Và đạo lý làm con người đứng thẳng
Và cảm tạ các Anh Hùng thời chiến
Tạm quên đi bao hạnh phúc gia đình
Nẻo đường nào các anh bước hành quân
Gạt nước mắt cha mẹ già dõi đợi
Xin tạ ơn những Anh Hùng khuất núi
Nắm xương nào Anh chôn dưới mưa buồn
Bao vợ hiền nuốt nước mắt tiếc thương
Đàn trẻ nhỏ ngẩn ngơ vành khăn trắng
Xin cảm tạ một Việt Nam quí mến
Nơi ấy ngày xưa bao hạnh phúc tuyệt vời
Tháng Mười Một về từng đóa sao rơi
Thành phố ấm những vòng tay nhân ái
Và giờ đây, mùa Tạ Ơn trở lại
Và không gian nhẹ nhàng lắm, cuối thu
Thành phố nơi đây buổi sáng phủ sương mù
Ôi đẹp lắm, San Jose nhẹ lắng
Đời vẫn bước, vẫn thăng trầm mưa nắng
Xin cảm ơn vòng tay mở hiền hòa
Đón chúng tôi người đến từ phương xa
Mà trao tặng bao tình người sâu nặng
Vùng đất mới mà ấm tình như nắng
Xin cảm ơn quê hương mới thương yêu
Những đàn con đan mơ ước thật nhiều
Bước rộn rã trong tương lai rộng mở
Và cho tôi, cuối cùng, lời bầy tỏ
Thượng Đế rất gần đôi tay mở bao dung
Con ngẩng nhìn mà nước mắt rưng rưng
Xin cảm tạ một lời dâng tha thiết...
Minh Hà
Post a Comment