Mờ Khói Sương...
Lại thêm một chút ngại ngần
Em xa tôi đã mấy lần cuối đông?
Mà sao cứ mãi ngóng trông
Một mai người ấy chạnh lòng, về đây
Một dòng sông nhẹ như mây
Mây bay sao giữ được đây, hỡi người?
Là em vẫn mãi xa tôi
Là em sao nỡ quên lời hứa xưa
Ngày nao áo lụa bên hồ
Đẹp như một bức tranh mờ khói sương
Chiều thu nhẹ bước cô đơn
Dừng chân bên dốc dỗi hờn ngày xưa
Nơi này xưa giọt thu mưa
Nhẹ lăn đôi mắt người xưa thoáng buồn
Cho tôi ôm nhẹ vai thon
Bờ vai cánh mỏng nhẹ hơn nắng chiều
Là em quay bước buồn thiu
Nhẹ chân bước xuống rừng chiều đổ mưa
Tôi xa em đã mấy mùa
Thu qua lại nhớ lòng ngơ ngẩn sầu
Post a Comment