Header Ads

Từng Cội Hoa Trầm Lặng Thương Nhớ...(*)


Rơi đi từng cánh lá vàng
Cho vơi nỗi nhớ, cho tan nỗi sầu
Và ngày lặng lẽ qua mau
Đưa tay đếm lại bao sầu đa mang?

Mùa thu rực rỡ lá vàng
Nhặt riêng một chiếc ngỡ ngàng tình xưa
Ngẩng nhìn đám lá thu mưa
Chao ơi là cả mùa xưa cùng về

Bây giờ xa vạn sơn khê
Bây giờ còn nhớ lời thề bên non?
"Dù cho nước chảy đá mòn..."
Nước trôi trôi mãi chỉ còn mình ta!

Nơi này triền dốc phương xa
Đỏ au một góc rừng già phương nam
Dựa vào một cội hoa vàng
Ngủ quên trên thảm thu sang muộn phiền

Xưa tà áo trắng nghiêng nghiêng
Tan trong nắng sớm bình yên, giao mùa
Mùa thu mùa của ước mơ
Mùa thu mùa của sắc thơ muôn màu

Rưng rưng chậm bước bên nhau
Mà hồn như đã tan vào trong mưa
Mưa thu cánh nhẹ hững hờ
Rụng rơi từng đợt lá khô dịu hiền

Tan vào với cõi thiên nhiên
Bức tranh ai vẽ giữa miền cỏ hoa
Lặng rơi giọt lệ chan hòa
Thu ơi giọt lệ cho ta tặng người...

Đi trên thảm lá tuyệt vời
Đi trên cả một khoảng thời ấu thơ
Hồn ta ơi hãy hững hờ
Mà không quên được thu xưa năm nào

Thu về lòng vẫn lao đao...
Cội hoa thương nhớ mùa nào, phải không?

Minh Hà

(*) Thơ Phạm Thiên Thư
Powered by Blogger.