Hè Xưa
Mùa Hè năm ấy anh trở về
Trông anh có vẻ già dặn hẳn
Vóc dáng oai hùng khoẻ mạnh ghê.
Em nhớ rằng anh hãnh diện khoe
"Này cô em gái xem đây nè
Bằng dù anh mới vừa nhận được
Cũng đổ mồ hôi, chẳng dễ gì."
Nhìn mặt anh màu da sạm nắng
Em muốn đưa tay lên vuốt ve
Nhưng không hiểu sao em lại chẳng
Rồi lại than thầm "tiếc, tiếc ghê".
Ôm dù mà nhảy khỏi máy bay
Mới nghĩ đã run cả chân tay
Em đã nói câu thật ngớ ngẩn
"Anh vẫn bình yên không ... gãy tay."
Anh bảo "Nhảy dù có thiên thần
Là thánh Michael bảo hộ thân
Với cánh dù to và căng gió
Đáp xuống nhẹ như những thiên thần."
Em hỏi "Khi dù đang lơ lửng
Nhìn quanh anh có thấy ai không?
Có thấy áo dài em lộng gió?
Có thấy em bên anh rất gần?"
Anh mỉm cười "Này cô em gái
Vạt áo kia nếu giúp em bay
Thì hôm nào đồi thông lộng gió
Em bay lên, anh sẽ nắm tay."
Em reo mừng "Xin anh nhớ đấy
Nếu em bay anh phải nắm tay"
Lời hẹn ước ta không giữ được
Anh bây giờ xa quá tầm tay.
Mùa Hè này mình em ở lại
Vạt áo dài không phải cánh bay
Vắng anh rồi đồi thông buồn lắm
Và trên trời mây trắng vẫn bay.
Nguyễn Y Vân
Post a Comment