Nỗi Buồn Rơi Xuống Tháng Tư
Mỗi năm vào độ tháng Tư, người Việt ly hương lại ngậm ngùi nhớ lại những cảnh tượng hãi hùng của những giờ phút hoang mang cho thân phận, chẳng hiểu mai này rồi sẽ ra sao? Một chính thể sẽ bị thay đổi. Dĩ nhiên là thế. Nhưng rồi tất cả những gì đã có, đã gầy dựng nên sẽ còn là của mình hay chăng? Những kiến thức đã thu nhận, học hỏi được rồi sẽ còn chút giá trị gì không? Có phải chăng là tay trắng sẽ hoàn trắng tay? Tất cả những câu hỏi tụ lại như một đám mây xám mang nỗi buồn nặng chĩu lơ lửng trên đầu, sắp phủ xuống cuộc đời của những người thua cuộc ... Vô tình mà bài hát "Sorrow About To Fall" đã diễn tả được tâm trạng của người Việt ly hương với nỗi buồn tháng Tư vẫn còn vương vấn, dẫu tháng năm đã qua đi gần nửa đời người ...
Sorrow About To Fall by Electric Light Orchestra There's a silence in the city There's nobody around And everyone that we knew Moved to higher ground There's a shadow hanging overhead It lingers there alone Changing all we ever knew The changes start to show There's a sorrow about to fall There's a sorrow about to fall There's a new sound in the wires And ears are to the ground And everything that once was ours Has slowly turned around Something happened to the seasons Started falling with the rain And something changed forever We gotta find a way There's a sorrow about to fall There's a sorrow about to fall There's people in the photographs But they all had to run They went away to somewhere Beyond the setting sun There's a sorrow about to fall There's a sorrow about to fall There's a sorrow about to fall There's a sorrow about to fall Sorrow about to fall, fall, fall, fall Sorrow about to fall Sorrow about to fall Sorrow about to fall |
Nỗi Buồn Rơi Xuống Tháng Tư Bùi Phạm Thành Bỗng dưng thành phố im lìm, Chung quanh hoang vắng, lặng im bóng người. Bạn bè, thân thuộc của tôi, Đã đi ẩn tránh ở nơi yên lành. Trên đầu mây xám phủ quanh, Như là số phận đã dành cho ta. Cuộc đời sẽ lắm phong ba, Những thay đổi đã hiện ra đây rồi. Đau thương sắp phủ xuống đời, Mai này rồi biết phận người ra sao? Đâu đây có tiếng nghẹn ngào, Trong hoang tàn ấy tính sao bây giờ? Hãi hùng như một cơn mơ, Mở bừng mắt dậy bơ vơ giữa đời. Trắng tay ngửa mặt nhìn trời, Cơn mưa đổ xuống buốt rời thịt da. Đổi thay có phải chăng là Quê hương mãi mãi sẽ là cố hương. Trách ai gây cảnh đoạn trường, Khiến bao người phải ly hương phận đời. Lặng nhìn mây xám lưng trời, Tháng Tư với nỗi buồn rơi ngậm ngùi. (ngày 30 tháng 4 năm 2017) |
Post a Comment