Header Ads

Hội Đồng Chuột


Chuyện rằng có một con mèo,
Một tay sát hại bao nhiêu chuột rồi.
Làm cho lũ chuột rụng rời,
Như bị giam giữ phải ngồi trong hang.
Không con nào dám cả gan,
Ra ngoài để kiếm miếng ăn lót lòng.
Dẫu cho rằng đói nhăn răng,
Thấy mèo thì sợ như chằng, như tinh.
Một đêm mèo kia động tình,
Vắng nhà tìm gái trăng thanh chốn nào.
Dịp may chuột tụ họp vào,
Hội đồng bàn luận: Làm sao bây giờ?
Chuột già kinh nghiệm có thừa,
Rằng: Chuông báo động buộc vô cổ mèo.
Khi ta nghe tiếng chuông kêu,
Là ta sẽ biết có mèo gần đây.
Hoan hô ai cũng khen hay,
Chỉ cần tìm kẻ gan dày, mật to.
Nhìn quanh hỏi: Ai bây giờ,
Dám đem chuông để quàng vô cổ mèo?
Nhiều anh nghe nói đã teo
Rằng: Tôi không dám làm liều, hại thân.
Đám chuột rút lui dần dần
Hội đồng giải tán, trơ thân chuột già.
Thói đời là thế đấy mà
Hội họp ầm ĩ, bàn ra tán vào.
Thực hành lại chẳng ra sao,
Cho nên mới có lời rao thế này:
"Kế hoạch bàn nghe thật hay,
Nhưng làm thì chẳng một ai biết làm"

Bùi Phạm Thành
(3/7/2017 - dslamvien.com)




Conseil tenu par les Rats

Un chat, nommé Rodilardus,
        Faisait de rats telle déconfiture
            Que l'on n'en voyait presque plus,
Tant il en avait mis dedans la sépulture.
Le peu qu'il en restait, n'osant quitter son trou
Ne trouvait à manger que le quart de son soû,
Et Rodilard passait, chez la gent misérable,
            Non pour un chat, mais pour un diable.
            Or, un jour qu'au haut et au loin
            Le galand alla chercher femme,
Pendant tout le sabbat qu'il fit avec sa dame,
Le demeurant des rats tint chapitre en un coin
            Sur la nécessité présente.
Dès l'abord, leur doyen, personne fort prudente,
Opina qu'il fallait, et plus tôt que plus tard,
Attacher un grelot au cou de Rodilard ;
            Qu'ainsi, quand il irait en guerre,
De sa marche avertis, ils s'enfuiraient sous terre ;
            Qu'il n'y savait que ce moyen.
Chacun fut de l'avis de Monsieur le Doyen :
Chose ne leur parut à tous plus salutaire.
La difficulté fut d'attacher le grelot.
L'un dit : "Je n'y vas point, je ne suis pas si sot,"
L'autre : "Je ne saurais." Si bien que sans rien faire
            On se quitta. J'ai maints chapitres vus,
            Qui pour néant se sont ainsi tenus ;
Chapitres, non de rats, mais chapitres de moines,
            Voire chapitres de chanoines.

           Ne faut-il que délibérer,
            La cour en conseillers foisonne;
           Est-il besoin d'exécuter,
            L'on ne rencontre plus personne.

La Fontaine
Powered by Blogger.