Đêm Tàn Năm
Chợ tết đêm nay người ta đi đông thế Pháo rực hồng tô má thắm hây hây Mai nở vàng phô hương sắc ngất ngây Đào ươm nụ (hoa xứ mình yêu đó) Sao một mình em lạc loài bé nhỏ Bước e dè giữa phố chẳng người quen Phố chợt dài, hun hút lạnh bóng đêm Anh xa quá cho nên buồn thế đó! Anh ơi anh, đêm nay trời nhiều gió Chiến tuyến xa trời chắc rét lắm anh? Tết đến rồi, bên khói thuốc màu xanh Anh có thấy mùa xuân hồng trên lá? Thư anh viết dưới hỏa châu soi sáng Đêm dừng quân khi gió báo tàn đông: “Anh xa nhà, đời lính mãi phiêu bồng Thôi tết đến tạm dừng chân lữ thứ Ba ngày tết chiến trường im tiếng súng Không hành quân, thôi lùng địch mật khu Tạm giã từ những thung lũng sa mù Anh đóng cửa, tìm quên bằng giấc ngủ Mua bánh rượu, vui một mình cũng đủ Và thư nhiều anh sẽ viết cho em Để thôi hờn, sao tin mãi bặt tin Anh chơi mãi nên quên hoài em gái…” Em chả tin đâu, anh mà thế ấy Ba ngày xuân lính thường thật nhiều nơi Đón chúa xuân với má thắm môi cười Bên nhịp bước dập dìu bao người ngọc Hội quán Phượng Hoàng nhạc còn mời mọc “Người quen” nhiều, anh đóng cửa sao yên? Vậy cho nên… có lẽ… tại anh quên Thư viết lúc đang buồn anh nói thế! “… Nhưng cũng thể anh đón xuân ven biển (Đời lính thì đâu biết chuyện ngày mai) Cuối đông này anh đóng quân nơi đây Làng duyên hải, người dân nghèo xơ xác Họ mới về sau những ngày chạy giặc Bữa cơm còn đôi lúc trộn ngô khoai Mơ ước bây giờ chỉ hai bữa đủ đầy Mùa xuân đến, hững hờ đi, chẳng biết Nên đừng buồn nếu anh không gửi thiệp Thiệp mừng xuân nào có ở nơi đây Anh đã tìm, đi hết cả một ngày Dân nghèo quá, quên hết gì xa xỉ…” Em xin lỗi đã hờn anh như thế Anh ơi anh, đừng giận bé nghe anh Em có đòi đâu thiệp tết với lì xì Mong duy nhất chỉ anh bằng an mãi Cho một ngày anh dừng quân trở lại Kỳ phép dài anh sẽ ghé thăm em Cho em thôi lạc lõng bước chân đêm Giữa thiên hạ, lúc pháo hồng hoa thắm. Chợ tết đêm nay người đi nhiều lắm Chiến y hùng, những dáng dấp hào hoa Ngập phố phường vẫn dấu đỏ alfa Mũ nâu đẹp, áo trận rằn biệt động Đêm tàn năm gió giao mùa lồng lộng Hồn cô đơn em muốn đến bên anh Cho giao thừa, chờ đón phút vào xuân Không khói súng, có chúng mình chung bóng… Ngô Kim Thu |
Post a Comment