23 Lá Thông Và Niềm Mơ Ước Nhỏ
Đêm tối mùa đông gió về lành lạnh Noel rồi, anh đang ở nơi nao? Chuông lễ đêm rung nhẹ một vì sao Sao băng lịm rơi về phương anh đóng Em trở về, sương trên cây ủ trắng Bóng nhỏ lạc loài trên phố vắng nửa đêm Nhà hai bên đường cảnh thật ấm êm Có tất cả cùng quây quần đông đủ Em cúi đầu nhìn bóng mình nghiêng đổ Mắt chợt buồn, gió chợt rét quá thôi Rồi em nhìn thăm thẳm tận cuối trời Thầm nhủ mình: anh còn đang nơi đó! Cây thông đứng u buồn bên hang cỏ Hình ảnh ngày xưa – xa lắm – chợt về Hình ảnh con đường của kỷ niệm đam mê Thông chải tóc trong gió hồ lạnh giá Em bỡ ngỡ nhìn quân trường xa lạ Hàng thông ngàn đan lối biếc màu xanh Những đồi thông dẫn lối em đến anh Thông thật đẹp và thông thành quyến rủ… Em quỳ nâng hình ảnh ngày xưa cũ Kỷ niệm còn, sao giờ có mình em? Khuya nay trên vùng núi thẳm cao nguyên Anh có nhớ như em đang nhớ đó? Em chợt say trong niềm mơ bé nhỏ Mà cành thông đã gợi đêm hôm nay: “Hoa thanh bình nở rực rỡ một ngày Cho kỷ niệm hiện hình thành thực tại Hàng thông xưa đón người xưa trở lại Tấu nhạc mừng trong gió sớm vi vu Chúng mình bên nhau trọn đủ bốn mùa Đồi thông đẹp ghi tình mình mãi mãi…” Lệ lạnh má trả em về thực tại Nến lụn tàn, thông rũ lá xác xơ Anh ơi anh, chinh chiến đến bao giờ? Còn tiếng súng anh còn hoài xa vắng. Đêm thật khuya, không gian chừng đã lặng Gần em giờ chỉ những lá nhỏ xanh Anh ơi em muốn gửi đến cho anh Hình ảnh cũ, lá thông buồn ngày cũ 23 lá như tuổi anh vừa đủ Để nghĩ rằng chúng mình đang gần nhau Rồi bao giờ mai mốt… mốt mai sau Tàn ly loạn, anh về thăm ngõ nhỏ Kỷ niệm đêm nay làm vui ngày đó Tay trong tay mình sẽ nhắc chuyện xưa Để thấy rằng… cho dù đến bao giờ Thương nhau nhất vẫn chúng mình mãi mãi. Ngô Kim Thu |
Post a Comment