Lớn Lên Mới Biết
Hồi nhỏ đi học tưởng rằng, Cộng sản dạy sử giống dòng tổ tiên. Nào ngờ đến lúc lớn lên, Mới hay nhồi sọ tuyên truyền gian manh. Hồi nhỏ chăm chỉ học hành, Mong sao sẽ được thành danh giúp đời. Lớn lên mới ngẩn ngơ người, Chỉ là phục vụ những loài Tàu, Nga. Hồi nhỏ đâu biết gần xa, Thấy công an tưởng để là giúp dân. Lớn lên mới biết mình lầm, Công an ăn cướp, đánh dân hàng ngày. Hồi nhỏ nghe nói mỗi ngày, Sao vàng nền đỏ cờ này của ta. Lớn lên mới vỡ lẽ ra, Là cờ Phúc Kiến, người hoa bên tàu. Hồi nhỏ phải thuộc làu làu, Nhớ Mỹ Nguỵ ác trong đầu đừng quên. Nào ngờ đến lúc lớn lên, Mới hay cộng sản đê hèn, ác, gian. Hồi nhỏ tưởng buôn bán vàng, Mới nhiều tiền của vào hàng phú gia. Bây giờ mới biết rằng là, Buôn dân, bán nước mới là giàu to. Hồi nhỏ tưởng là quan to, Lên hàng tướng lãnh là nhờ chiến công. Lớn lên mới biết chẳng cần, Hèn hạ, luồn cúi dần dần lên lon. Hồi nhỏ lòng vẫn còn son, Chống tàu là giữ giang sơn, giống dòng. Lớn lên mới biết là lầm, Chống tàu sẽ bị đóng gông, vô tù. Hồi nhỏ cái tuổi vô tư, Tưởng vào Nam để cứu nguy dân mình. Lớn lên mới rõ sự tình, Theo cộng sản cướp dân mình trong Nam. Hồi nhỏ vẫn cứ tưởng rằng, Cán bộ đầy tớ cho dân được nhờ. Lớn lên mới biết rằng là, Cán bộ giàu có, dân ta đói nghèo. Hồi nhỏ tổ quốc ta yêu, Tưởng rằng như thế là yêu dân mình. Lớn lên mới biết rằng mình, Yêu nhằm cái đảng yêu tinh, gian tà. Hồi nhỏ đảng bảo đi xa, Lưu vong là kẻ gọi là Việt gian. Lớn lên mới hiểu rõ ràng, Đó là khúc ruột ở ngàn dặm xa. Hồi nhỏ được dạy dân ta, Đánh nhau với Mỹ ấy là vì dân. Lớn lên mới biết rằng lầm, Chiến tranh là đánh cho dân Nga, Tàu. Hồi nhỏ được nhét vào đầu, Anh hùng, liệt sĩ hàng đầu ghi ơn Lớn lên thì hiểu rõ hơn, Chỉ là sản phẩm miệng mồm nói ra. Bản Giốc, Nam Quan, Gạc Ma, Hồi nhỏ vẫn tưởng của ta Tiên Rồng. Nào hay đảng đã một lòng, Cúi đầu bán đất cha ông cho tàu. Hồi nhỏ nghe nói những câu, "Cờ Vàng” của nguỵ khác màu đảng ta. Lớn lên mới hiểu rõ ra, Cờ Vàng sọc đỏ mới là chính danh.
Bùi Phạm Thành
|
Post a Comment